Mình đã từng bị trầm cảm sau khi sinh em bé, mỗi ngày mình đều quay mặt vào tường khóc nức nở, uất hận, oán giận bản thân, suốt ba tháng, mỗi ngày, mình chỉ muốn chết đi. mình hối hận đã lấy chồng, mình có thể nhấn chìm cả thế giới bằng cơn tức giận căm ghét bản thân.
Mình không thể tin nổi, khi nhìn mình trong gương. mình xấu to thô thiển như một con gấu. đi đâu ngang gương xa xa lại thoáng thấy một bà vừa lùn vừa béo vừa lôi thôi cứ đi theo mình, nhìn rất quen. mãi mình mới nhận ra đấy chính là mình. mình có lần vừa soi gương vừa khóc tu tu. mình bị một anh rất thân quý, nói, giao ơi sao em để em ra nông nỗi này :-) mình chưa thấy ai xấu cỡ mình, tàn tạ cỡ mình, khi sinh con. Từ một cô gái xinh xắn tự tin vui vẻ, mình đột ngột trở thành một bà béo, đen, thô, chỗ nào cũng xấu thôi rồi. mình hết hy vọng là trở lại thành người bình thường, ai nhìn mình, mắt họ đều có một câu hỏi, khiếp, xấu gì mà xấu thế :-).
Vì đã thoát nạn, nên mình viết bài này, để giúp nhiều phụ nữ chuẩn bị có thai hay sinh con, biết mà phòng ngừa.
Baby Blue. sao lại buồn thế? (part 1)
Có một đứa trẻ, là một quà tặng tuyệt diệu của số phận. Nhưng thật không hay, nó cùng lúc làm ta nhận ra sự thật về mối quan hệ hôn nhân. những áp lực ta đang phải chịu bỗng dưng nhân lên gấp ba lần. có những lúc không thể chịu nổi, ngay từ lúc mang thai.
Trước khi có thai, đa phần phụ nữ thường có quãng thời gian hạnh phúc. họ cảm thấy được là chính mình, họ đã trưởng thành, tự do, họ có đôi, có tổ ấm nhỏ bé, sự riêng tư, âu yếm còn nồng ấm, họ, dù giàu hay nghèo, tương lai còn thật dài, thật đẹp ở phía trước. Khi biết mình có thai, lập tức thế giới và cơ thể của họ biến đổi, lo âu thường trực làm họ căng thẳng. cảm xúc bất ổn, khiến họ sợ hãi, khép kín hơn, cả tá người lạ ai cũng có thể bất kỳ cho lời khuyên ăn gì uống gì thậm chí mặc gì. họ luôn sợ lên cân ít, thai không máy, họ uống đủ thứ thuốc bổ thai kỳ, họ nuốt trứng ngỗng, ăn những thứ lạ kỳ mẹ họ ép ăn, họ luôn cảm thấy kiệt sức vì nôn ói, họ bắt đầu xấu đi, da sạm nám mũi nở to, họ không còn mặc đẹp bôi phấn son dùng nước hoa hay làm tóc, họ không đi chơi không tham gia tiệc tùng, đi du lịch thường xuyên. họ lo tiền bạc cho tương lai, đủ thứ phải chi, căn nhà bỗng nhiên quá bé cho một đứa trẻ, bao vật dụng xinh đẹp cho con, ao ước mà quá đắt tiền... họ ước con gái thì lại siêu âm ra con trai, ...Mỗi ngày, mỗi thứ một chút, họ trở nên dễ thoả hiệp dễ nghe lời, sự tự tin mạnh mẽ, cứ mòn dần, mòn dần. họ thành người bé nhỏ dễ bắt nạt. Họ dễ mệt và dễ đầu hàng.
Ông chồng ngày nào là người trong mộng họ từng yêu thương, giờ sao lộ ra quá nhiều khuyết điểm, khi hình dung ra ông trong vai một ông bố. ông ngờ nghệch vô tâm, ông chả lo gì đâu, ông nghĩ, ai chả đẻ được con, lo gì, ông không hề cố gắng dành thời gian hơn cho gia đình, hay cùng vợ lập kế hoạch gì cho tương lai cả ba người. ông an phận, ông dễ hài lòng, ông đời nào hiểu được gánh nặng ngàn cân mà họ đang gánh chịu. sự vô tâm của chồng, lúc này, khiến họ cảm thấy bất lực, thất vọng. Kể ra, 90% nỗi lo âu của họ sẽ được cất bớt nếu chồng lắng nghe, chia sẻ, khích lệ vợ , nếu họ không phải chung sống với gia đình chồng hay chịu áp lực cơm áo.
Điều kinh khủng nhất mà họ nhận ra đã quá trễ để thay đổi. chính họ đã chọn lựa cuộc hôn nhân này, chính họ đã mong có con với người này, họ không có con đường nào khác, chọn lựa nào khác. Họ đành nhẫn nhịn mong thời gian sẽ đổi thay đứa trẻ ra đời, cuộc đời họ, biết đâu, sẽ đổi thay.
Trước khi đọc phần 2, bạn hãy thương yêu bất cứ một bà bầu nào bạn gặp trong đời nhé, họ cần động viên, yêu thương, giúp đỡ, món quà đẹp nhất bạn có thể tặng họ là sự thấu hiểu. Đừng oán trách hay chê bai, đừng nghĩ, họ trông kinh thế, nhé;-)
Giao Giao.
Comments